Hôn Nhân

 Hôn nhân

Rồi Almitra lại hỏi:

- Còn Hôn Nhân thì sao, thưa ngài?

Người đáp:

- Các con được sinh ra cho nhau và sẽ thuộc về nhau mãi mãi.

Các con sẽ cùng nhau

Cho đến khi đôi cánh trắng tử thần

Nghiền nát ngày tháng của các con.

Quả thật, các con sẽ bên nhau

Dù là trong ký ức lặng câm của Thượng Đế.

Nhưng hãy cho nhau những khoảng không giữa sự chung đụng ấy.

Và gọi gió thiên đàng khiêu vũ giữa các con.

Hãy yêu nhau

Nhưng đừng đan sợi xích tình ái

Mà hãy để một đại dương dạt dào sóng vỗ

Nối đôi bờ huyền diệu của lòng nhau.

Hãy rót đầy cốc nhau

Nhưng đừng uống chung một cốc.

Hãy bón cho nhau những mẩu bánh mỳ

Nhưng đừng ăn chung một ổ.

Hãy nhảy múa cùng nhau và vui sướng

Nhưng cũng để cho nhau những khoảnh khắc một mình,

Vì thậm chí, dù cùng rung và hòa chung trong tiếng nhạc

Những sợi dây đàn cũng phải đứng một mình.

Hãy cho nhau trái tim

Nhưng đừng đặt nó trong túi riêng của bất kỳ ai cả.

Bởi chỉ bàn tay của sự sống mới giữ được tim con.

Và hãy đứng cùng nhau nhưng đừng đứng quá gần

Bởi ngay cả những cây cột của đền thờ

Chúng cũng đứng cách nhau một quãng,

Còn cây sồi và cây bạch dương

Trong bóng râm của nhau

Chúng không thể cùng nhau sinh trưởng. 

 (Trích từ tác phẩm The Prophet (Ngôn Sứ)
Tác giả: Kahlil Gibran – Người dịch: Lệ Hằng)

 

 


 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

 

 

 

Hôn Nhân Hôn Nhân Reviewed by Lê Hằng on 6:29 PM Rating: 5

No comments:

Powered by Blogger.