Cái Đẹp
CÁI ĐẸP
Trích từ tác phẩm The
Prophet (Ngôn Sứ)[1]
Một thi sỹ thưa rằng:
- Xin nói về Cái Đẹp.
Con tìm cái đẹp ở đâu và làm sao tìm được?
Nếu không phải tự nàng là đường và là người chỉ lối cho con.
Và làm sao con có thể nói về nàng?
Nếu không phải tự nàng dệt cho con những lời có cánh.
Những người bất hạnh mang thương tổn trong lòng sẽ nói:
“Cái đẹp thật tử tế dịu dàng
như một người mẹ trẻ, nàng bước đi giữa chúng ta
và e thẹn về vinh quang nàng vừa có.”
“Không phải vậy.”
Người mang trái tim nồng nhiệt sẽ lên tiếng.
“Cái đẹp là thứ gì đó mạnh mẽ gớm
ghê.
Như cuồng phong, nàng làm rung chuyển mặt đất dưới chân ta
và xoay vần vũ trụ trên đầu ta.”
Người mệt mỏi muộn phiền lại nói:
“Cái đẹp là lời thì thầm êm dịu.
Trong hồn ta, nàng thủ thỉ tâm tình.
Tiếng nàng tan vào trong câm lặng
như một thứ ánh sáng yếu ớt run rẩy trước nỗi sợ bóng đêm.”
Những người đang thao thức lại nói:
“Chúng tôi nghe tiếng thét của
nàng vang trên đỉnh núi
Và trong tiếng khóc của nàng
những thanh âm của vó ngựa phi
của chim đập cánh
của sư tử gầm
đang đến.”
Những người gác đêm trong thành lại nói:
“Cái đẹp sẽ mọc lên lúc rạng
đông.”
Vào giữa trưa,
khách bộ hành và người đang miệt mài lao động sẽ thưa:
“Chúng ta thấy nàng gối đầu lên mặt
đất
qua cửa sổ của hoàng hôn.”
qua cửa sổ của hoàng hôn.”
Vào mùa đông người dọn tuyết nói rằng:
“Nàng sẽ đến, cùng mùa xuân, nàng nhảy
nhót trên đồi.”
Và trong cái nóng mùa hè gay gắt, người thợ gặt quả quyết:
“Chúng ta thấy nàng khiêu vũ dưới
tán lá mùa thu
và chúng ta còn thấy mảng tuyết vương trên tóc nàng nữa.”
Các con nói tất cả những điều trên về cái đẹp,
Nhưng quả thật chẳng nói gì về nàng cả.
Cái đẹp
hay chỉ là những đòi hỏi trong lòng chưa thỏa mãn?
Cái đẹp chẳng phải một nhu cầu
Nàng là sự ngất ngây.
Cái đẹp chẳng phải một chiếc môi đang khát
hay một bàn tay trống vắng chìa ra,
Nàng là trái tim thắp ngọn lửa hồng
Nàng là tâm hồn dào dạt say mê.
Nhưng nàng chẳng phải hiện thân mà con sẽ thấy
cũng chẳng là khúc hát mà con sẽ nghe,
Nàng là những gì con thấy khi khép chặt hai mắt
Là tiếng hát con nghe khi bịt kín hai tai.
Cái đẹp, nàng chẳng phải nhựa cây trào ra nơi vết rạch
Cũng chẳng phải đôi cánh chắp thêm vào móng vuốt,
Mà cái đẹp là khu vườn mãi mãi ra hoa
Là đàn thiên thần muôn đời bay lượn.
Hỡi dân thành Orphalese,
Cái đẹp là cuộc sống
khi cuộc sống gỡ tấm mạng che gương mặt thánh của nàng.
Và các con chính là cuộc sống
Và các con chính là mạng che.
Cái đẹp là vĩnh cửu
khi vĩnh cửu ngắm nhìn nó trong gương.
Và các con chính là vĩnh cửu
Và các con chính là chiếc gương.
[1] Ngôn Sứ (The Prophet) là tác phẩm nổi tiếng nhất của Kahlil Gibran.
Cuốn sách được xuất bản lần đầu tiên năm 1923 gồm 26 truyện ngụ ngôn thơ văn
xuôi được viết bằng Tiếng Anh.
Cái Đẹp
Reviewed by Lê Sính
on
2:34 AM
Rating:

No comments: