Truyện ngắn: Phi Vụ Cuối Cấp
PHI VỤ CUỐI CẤP
Truyện ngắn: Lệ Hằng
Hải
Cò và Hưng Lép ngồi cùng bàn ngay bên cạnh cửa sổ phòng học. Đã là tuần học cuối
cùng của năm, lòng đôi bạn nao nao. Chốc chốc cả hai lại nhìn ra cửa sổ ngắm
nhành phượng vừa được hoa kết chùm thắp lửa đỏ rực. Lũ ve đã bắt đầu kéo còi
rình rang, những tiếng còi ròn rã như thúc giục hai chàng lính ngự lâm xung trận.
Hưng
Lép đứng cách gốc phượng chừng mười lăm mét, mắt đảo ngược đảo xuôi trên sân
trường đã thưa thớt bóng học sinh. Hai cái đầu thông thái cộng lại thì phi vụ
cuối cùng này sao có thể không trót lọt được. Hải Cò đã thả nhành phượng xuống
bãi cỏ, Hưng Lép vồn vã đón lấy. Chợt xa xa tiếng bác bảo vệ vọng đến.
-
Đâu, đâu? Đứa nào mà to gan dám trèo cây?
Những
tiếng bước chân gấp gáp dội trên hành lang dãy lớp sát cây phượng rồi nhanh
chóng bước lạo xạo trên sân. Hưng Lép đã dùng chân bẻ đôi nhánh phượng, nó cầm
chùm hoa trên tay và vứt ngay phần còn lại qua bên kia bãi cỏ trong bụi thủy
trúc. Hải Cò cũng đã kịp đáp đất nhanh chóng phủi bụi trên quần áo. Bác bảo vệ
cùng hai đứa con gái đã đứng trước mặt chúng, cả sáu con mắt chằm chằm dán vào
chùm hoa phượng trên tay Hưng Lép.
-
Lớp cô nào đây?
Không
đợi chúng trả lời bác tóm lấy túi áo Hưng Lép nheo mắt đọc.
-
5D – lớp cô Thủy. Một đứa trèo thôi hay cả hai đứa cùng trèo? – Bác bảo vệ đưa
mắt nhìn hai đứa con gái, hỏi.
-
Một, thưa bác.
***
Cô
Thủy nhìn Hưng trân trối. Hưng là đứa học giỏi nhất nhì lớp. Và Hưng là lớp trưởng.
Suốt cả năm học cô Thủy hầu như chưa lần nào phiền lòng về Hưng nhưng sao hôm
nay đứa học trò gương mẫu nhất của cô lại nổi loạn phạm lỗi lớn thế này cơ chứ!
Tội này là phải viết biên bản kiểm điểm mang về phụ huỵnh ký.
Hưng
Lép mặt tái mét cẩn thận mở đinh ghim tách cặp giấy vở ra, cây bút đã chực sẵn
trên bàn chờ Hưng. Bên ngoài sân trường Hải Cò vùng chạy. Nó lượm phần còn lại
của nhánh phượng trong bụi thủy trúc rồi lao đi. Cô Thủy sững sờ nhìn Hải Cò với
cây gậy nắm chặt trong tay, Hưng Lép nhìn bạn lắc đầu ra hiệu.
-
Thưa cô, em mới là người trèo cây chứ không phải bạn Hưng ạ. Em cần cây gậy này
nên em trèo ạ.
Cô
Thủy nhìn chùm bông vật trên bàn rồi nhìn cây gậy tầm hơn một mét trên tay Hải
Cò, đúng là một nhành mà ra. Nhưng cô hỏi cả chục lần đôi bạn cũng không chịu
khai lý do Hải Cò cần cây gậy ấy. Cô lo lắng nhìn hai đứa học trò thầm nghĩ: “Không
lẽ chúng đến tuổi nổi loạn kiếm gậy đánh nhau? Phải làm sao đây?”
***
Hải
Cò lặng lẽ rút bản kiểm điểm có chữ ký của phụ huynh mang lên bàn giáo viên. Cô
Thủy liếc qua bản kiểm điểm, nét mặt đang thản nhiên bỗng dưng nhăn nhó và tái
lại vì giận dữ. Cô đi thẳng xuống bàn Hải Cò.
-
Em dám lừa cả cô nữa sao? Em học thói ma mãnh này ở đâu ra thế, hả?
Cô
không ngờ những đứa học trò đáng yêu của cô lại có ngày biết giả chữ ký của phụ
huynh để lừa cô. Cô nhìn nét ký non nớt ấy lòng như thắt lại.
-
Em có biết tội giả chữ ký của ba mẹ còn nặng hơn tội trèo cây nữa không? Em lên
phòng hội đồng với cô.
-
Cô bắt lên phòng hội đồng ngồi là thằng Hải bị đuổi học rồi đó bây ơi. – Cả lớp
nhao nhao, mặt Hưng Lép rúm ró như sắp mếu.
Trong
phòng hội đồng Hải Cò cũng sắp mếu, dù cô Thủy đã nhẹ nhàng hỏi han để biết lý
do thực sự mà Hải vẫn không nói.
Trống
vừa điểm giờ chơi, Hưng Lép cắm đầu lao ra khỏi lớp, khỏi cổng trường. Bóng áo
trắng ấy phăng phăng lướt trên vỉa hè, mồ hôi túa ra ướt đẫm cả lưng. Ba chục
phút sau Hưng quay lại. Cô Thủy và cả lớp thở phào. Học sinh lớp cô Thủy nháo
nhác vây quanh cửa phòng hội đồng.
Trong
phòng hội đồng, cô Thủy ngồi đối diện với chú Khang – ba Hải Cò. Cạnh mép bàn,
Hưng đang lí nhí xin lỗi cô vì sợ Hải Cò bị đuổi học nên đã chạy về tìm chú
Khang mà không xin phép cô.
Cô
Thủy nhìn chú Khang vừa thương cảm vừa bối rối.
-
Thưa anh, em xin lỗi vì báo với anh chuyện này chắc anh sẽ lo lắng lắm. Em cũng
đang rất lo, em Hải bình thường rất ngoan nhưng không hiểu sao hôm qua đã trèo
cây mặc dù dưới mỗi cây đều có ghi “Cấm trèo cây”. Nội quy trường tuần nào em
cũng nhắc. Hôm nay em ấy lại giả chữ ký của ba mẹ để ký vào bản kiểm điểm nữa anh
ạ.
Chú
Khang đắng họng ngoảnh đầu quanh tìm Hải Cò.
-
Hải, con trèo cây làm gì vậy? Nói ba nghe!
Hải
Cò vẫn im thin thít, hai mắt đỏ kè. Cô Thủy đứng dậy đến góc phòng lấy tang vật
cho chú Khang xem.
-
Em Hải bảo là cần cây gậy này nên trèo lên bẻ, anh ạ. Em thấy lo, không biết có
phải các con đã lớn muốn chứng tỏ bản thân nên sinh chuyện đánh nhau. Hôm nay
em cũng định ghé nhà gặp anh chị.
Chú
Khang quờ quạng cầm cây gậy. Trán chú nhăn lại, nét mặt vừa ưu tư vừa đau khổ. Giọng
chú nghe buồn rười rượi.
-
Xin lỗi cô, chuyện này là do tôi mà ra. Mấy hôm trước tôi đi mua đồ ở quán gần
nhà sơ ý không biết đứa nào nghịch lấy mất cây gậy của tôi. Cây gậy đó là đôi mắt
của tôi, Hải nó đi quanh kiếm cho tôi cây mới mà kiếm mãi không ra. Chắc nó lo
cho tôi rồi sinh liều làm bậy, cô ạ.
Chú
Khang lại quay quanh tìm Hải.
-
Hải! Ba đã dặn con nhiều lần, ở nhà có gì là phải nói với ba, đến trường là phải
xin phép cô giáo. Con làm thế này ba buồn lắm. Đã biết lỗi của mình chưa?!
Nơi
góc bàn, Hải cúi gầm mặt nức nở.
-
Dạ… con biết rồi. Con xin lỗi ba… Em xin lỗi cô!
Chú
Khang tiếp:
-
Xin cô tha lỗi cho chuyện cháu giả chữ ký. Bà ngoại cháu ở quê ốm nặng nên mấy
hôm nay mẹ cháu vắng nhà. – Chú Khang nghẹn ngào. – Tôi mù lòa thế này có biết
đường mà ký kiếc gì đâu nên cháu nó giả chữ ký của mẹ, thưa cô. Với lại, chắc
nó sợ tôi biết tôi giận…
Cô
Thủy cầm bản kiểm điểm có dấu tay chú Khang vừa in lên đó ôn tồn nói với Hải
Cò:
-
Cô rất quý em vì sự quan tâm và tình cảm em dành cho ba mình. Nhưng, việc em
làm là sai, em hiểu rồi chứ? Nhỡ tụi em lén lút trèo cây trượt chân té thì cô
biết phải làm sao? Còn ba mẹ em nữa, em có biết nếu em gặp chuyện xấu ba mẹ
chính là người lo lắng nhiều nhất không?
Hải
Cò đã thôi thút thít, hai mắt nó trong veo, nó “dạ, dạ” liên tục.
-
Từ nay về sau làm việc gì cũng phải biết nghĩ trước nghĩ sau và nghĩ đến hậu quả,
nghe chưa! Hôm nay cô cho em nghỉ một buổi, em dẫn ba về và tự làm hết bài tập
mai cô kiểm tra.
Hải
Cò mừng húm. Cả phòng hội đồng, cả khoảng sân vuông và cả trời nắng hạ níu theo
chân Hải Cò khi nó dắt chú Khang về bằng cây gậy phượng vĩ cô Thủy trân trọng tặng
lại nó.
Lệ Hằng, 10/05/2019
---HẾT---
(ảnh từ internet)
Truyện ngắn: Phi Vụ Cuối Cấp
Reviewed by Lê Sính
on
3:29 PM
Rating:

No comments: