Tìm thơ - Lệ Hằng
TÌM THƠ
Lệ Hằng
Mình viết TÌM THƠ để bày tỏ lòng biết ơn với người đã khắt khe bắt mình đi đến tận cùng câu hỏi: "Thơ là gì?" và người đã viết ra trường ca Kẻ Hành Hương Từ Đời Đến Thơ - Thầy Paul Nguyễn Hoàng Đức. Hy vọng mọi người đọc bài thơ này và đọc lời cảm ơn bên dưới sẽ hiểu tại sao mình biết ơn người Thầy của mình đến vậy.
Người hỏi em: “Thơ là gì?”
Em mỉm cười:
“Thơ ư?
những câu từ vần vè luyến láy
hoặc năm hoặc bảy hoặc mười chữ một dòng.”
“Chỉ vậy thôi sao? Anh cũng làm thơ được.”
Những câu thơ chạy trước cả ý thức
người ngâm nga thời cơ cực chăn trâu.
“Đấy, thơ thế à? Cả ngàn bài có lẻ
anh đọc cho nghe suốt đời đừng chán nhé!
Hay còn gì khác nữa, nghĩ đi em!”
Em ngồi bất động hồi lâu
thời gian đọng trên đầu
mềm nhũn
câu trả lời vẫn mắc lơ lửng
em thấy mình tưng tửng giữa trời mơ
thơ ư? nó là gì?
phải chăng lời hay ý đẹp?
phải chăng câu ngắn để ngắt dòng?
phải chăng gieo vần nơi huyết mạch?
Bế tắc
bỏ mặc trách móc
bỏ mặc thơ
em đớn hèn chạy trốn.
Đừng hỏi nữa, cái đầu không muốn nghĩ
đừng hỏi nữa, lý trí đã ngủ say
đời vẫn thế nếu không vần luyến láy
và không “thơ” hôm ấy vẫn chung đường
và không “thơ” tim nhỏ vẫn hoài thương
cớ chi người phải “đuổi cùng, giết tận”
để chông chênh em đơn độc tìm thơ
gõ cửa mênh mang
vội vàng lần ký ức
bàng bạc lôi thôi thơ phú thuở nằm nôi
câu trả lời nước đôi người không đồng ý
chơi vơi
em đến gõ cửa đời.
Chẳng có thơ đâu cửa đời đóng khép
gần mười năm không đọc quá một bài
gần mười năm ru rú một hình hài
gần mười năm hồn dào dạt tàn phai
cuộc đời chật chội
lối đi vào cửa ố vàng hoen gỉ
em lạc quên chìa khóa đã từ lâu.
Em trở về neo đậu bến lòng thôi
hững hờ thay, nó đáp:
Chẳng có thơ đâu cửa lòng đóng khép
cảm xúc lang thang như một vệt nắng chiều
vệt nắng mỏng mai đi từ nhà ra ngõ
hắt mông lung trên vườn tược dưa cà
vệt nắng trong vườn sao ra được đại dương
vươn vai ngụp lặn nơi còi tàu hú gọi?
Cửa đã khép, em về đây, người nhé
phép lạ nào cho em viết thành thơ
khi mình không thể cho thứ mình không hề có.
Thôi!
xin người đó, đừng dí theo vậy nữa
thơ là gì? hãy mặc kệ thơ đi
và mặc kệ em
lấm lem phiền muộn
tự thân mình sao nhấc nổi mình lên?
****
Ví như em hôm ấy chẳng hên
hay Facebook chỉ còn trong lịch sử
cú hích nào cho em viết thành thơ?
Và ví như
em hôm ấy mộng du
ngón tay bận ngủ
ngu ngốc bỏ qua status của một người
một cú nhắp cũng không hề có
thì em vẫn nấp an toàn trong chiếc vỏ
ngàn năm sau chắc dễ đã bước ra?
vậy nên
một hôm thôi người nhé
bếp nhà mình không ấm
em tạm quên buổi chợ đang chờ
giá rau giá cá rổ rá soong nồi
em vo tròn ném vào một góc
để tìm thơ.
Giọt nước đầu tiên
rỉ rách từ đá
rỏ xuống thi ca nơi nguồn ý vừa khơi
chảy thênh thang trên con đường nguyên lý
ra suối ra sông tuôn trào biển cả
em ngã nhào đắm đuối
kẻ hành hương *
khao khát tìm thơ
ngược dòng lịch sử
vượt ghềnh thác đại dương
con tàu cập bến
nơi thơ là thơ
mang sứ mệnh thánh thần
nâng hồn ẻo lả cất cánh bay lên
trên đôi chân cắm vào đời vững chãi.
Dấu chấm cuối cùng khép lại “Kẻ Hành Hương”
để nối dài thêm con đường em đi tới
chân trời đón đợi sẽ có thơ
thôi vẩn vơ những “mộng bình thường”
em phải đi đến tận cùng ý tứ
rụt rè
rón rén
bẽn lẽn
ngỡ ngàng
những dòng thơ miên man chảy mãi
em có quyền chi bắt thơ nhốt lại
khi hồn mình chật hẹp
thôi thì
xin phép cuộc đời cho chúng được cất lên
hạ sinh mầm sáng.
Cuối chặng hành trình
em đặt dấu chấm như lòng đã đinh ninh
và định thần, tự hỏi:
“mình chạm đến thơ chưa?”
tự thân em không lấy gì làm chắc chắn
nhưng thưa rằng
tất cả là tiếng hát từ tim
xin tạ ơn cuộc đời
tạ ơn Người
tạ ơn Thầy
một kẻ khờ vừa sống lại nhờ thơ.
Ví như em hôm ấy chẳng hên
hay Facebook chỉ còn trong lịch sử
cú hích nào cho em viết thành thơ?
Và ví như
em hôm ấy mộng du
ngón tay bận ngủ
ngu ngốc bỏ qua status của một người
một cú nhắp cũng không hề có
thì em vẫn nấp an toàn trong chiếc vỏ
ngàn năm sau chắc dễ đã bước ra?
vậy nên
một hôm thôi người nhé
bếp nhà mình không ấm
em tạm quên buổi chợ đang chờ
giá rau giá cá rổ rá soong nồi
em vo tròn ném vào một góc
để tìm thơ.
Giọt nước đầu tiên
rỉ rách từ đá
rỏ xuống thi ca nơi nguồn ý vừa khơi
chảy thênh thang trên con đường nguyên lý
ra suối ra sông tuôn trào biển cả
em ngã nhào đắm đuối
kẻ hành hương *
khao khát tìm thơ
ngược dòng lịch sử
vượt ghềnh thác đại dương
con tàu cập bến
nơi thơ là thơ
mang sứ mệnh thánh thần
nâng hồn ẻo lả cất cánh bay lên
trên đôi chân cắm vào đời vững chãi.
Dấu chấm cuối cùng khép lại “Kẻ Hành Hương”
để nối dài thêm con đường em đi tới
chân trời đón đợi sẽ có thơ
thôi vẩn vơ những “mộng bình thường”
em phải đi đến tận cùng ý tứ
rụt rè
rón rén
bẽn lẽn
ngỡ ngàng
những dòng thơ miên man chảy mãi
em có quyền chi bắt thơ nhốt lại
khi hồn mình chật hẹp
thôi thì
xin phép cuộc đời cho chúng được cất lên
hạ sinh mầm sáng.
Cuối chặng hành trình
em đặt dấu chấm như lòng đã đinh ninh
và định thần, tự hỏi:
“mình chạm đến thơ chưa?”
tự thân em không lấy gì làm chắc chắn
nhưng thưa rằng
tất cả là tiếng hát từ tim
xin tạ ơn cuộc đời
tạ ơn Người
tạ ơn Thầy
một kẻ khờ vừa sống lại nhờ thơ.
Lệ Hằng 31/05/2019
Tìm thơ - Lệ Hằng
Reviewed by Lê Sính
on
8:06 AM
Rating:

No comments: