Không ăn mày quê nữa - thơ Lệ Hằng

KHÔNG ĂN MÀY QUÊ NỮA
Thơ: Lệ Hằng



“Quê mình đẹp nhất phải không con?
mảng trời trong khiết
đôi mắt màu biếc
khua dậy những bình minh.”
“Đẹp mẹ ạ,
nhưng không chỉ quê mình
bình minh trên quê người cũng đẹp
dưới thung lũng chim hót gọi nắng lên
trên sóng biển mặt trời gieo vụ mới
những công trình phơi phới dậy trong sương
cũng đẹp.”

“Quê mình đẹp nhất phải không con?
trời gối đầu yên ả nằm mơ
để tàu dừa gọi gió
ru chiều về
thong thả
một vần thơ.”
“Đẹp mẹ ạ,
nhưng không chỉ quê mình
chiều trên quê nào cũng yên ả lạ
mẹ thấy chăng?
cánh buồm ngã gió
thả chiều trôi nghiêng
vầng dương ấp biển
luyến nhớ con tàu
và bên đằng đông
mặt trăng vội lên
vãi dịu dàng gọi mời đàn cá
cũng yên ả vậy
bởi quê hương trong lòng ai cũng nhất!”
“Ừ nhỉ, cảm ơn con
đau lòng thay
mẹ hiểu
No place like home
mẹ ôm trọn quê trong lòng chật chội
hối tiếc thời gian
quê hương với ai cũng sẽ là nhất
vì trong tim đã ướp màu kỉ niệm.
Kỉ niệm ủ men
khiến ta say đến từng ngóc ngách
con có biết
tiếng dế nỉ non hóa thành tiếng khóc
một hạt thóc rơi hóa mùi thơm mùa gặt
gió hắt qua song hóa ngàn lời hò hẹn
mơn man,
ký ức lang thang
hết làng lại xóm
gom từng mảnh nhớ quên – quên nhớ
bao năm rồi vẫn chưa chịu lớn
dù quê đẩy lòng đi
cánh đồng quê cày mãi cũng bạc màu
con sông quê tắm mãi cũng đục ngầu
và rau ráng quê nhà nuôi ta cũng có ngày cằn cỗi
vậy mà lòng chẳng chịu bước ra
mãi rúc vào quê như đứa con khát sữa
không biết mẹ đã già
gầy rạc nuôi ta.


Vậy mà lòng chẳng chịu ăn năn
hít thở văn minh
mơ chân trời tiến bộ
khao khát một ngày gần
chỗ đất màu mỡ sẽ màu mỡ thêm ra
chỗ sông lắm cá sẽ thêm phần rôm rả
đồng nào cỏ cháy sẽ vãi xanh trù phú
nuôi cá mú đầy ắp những ao hồ
tô xanh làng mạc
bằng giống rau không cần bơm thêm thuốc...

khi lòng như ngọn đuốc
quê sẽ đẹp bội phần
phải không con?!"
….
“Hôm nay
mẹ vấn vương thêm lần cuối nữa thôi
vẫn yêu quê nhưng không ăn mày quê nữa
chào kỉ niệm mẹ đi
mai sẽ về, chân đứng vững trên quê.”

Lệ Hằng 04/06/2019
-----
Quê mình toàn đồng ruộng, nay nơi con mình lớn lại chẳng có đồng ruộng nên bất chợt nghĩ khi con khôn lớn có thể con sẽ nói những điều tương tự.
Không ăn mày quê nữa - thơ Lệ Hằng Không ăn mày quê nữa - thơ Lệ Hằng Reviewed by Lê Sính on 10:44 AM Rating: 5

No comments:

Powered by Blogger.