Giới thiệu: Khu vườn ươm ánh sáng
GIỚI THIỆU TRƯỜNG CA
KHU VƯỜN ƯƠM ÁNH SÁNG
LỆ HẰNG
***
Khu
Vườn Ươm Ánh Sáng là khát khao vô bờ bến của một cô bé mù về một thế giới có sắc
màu rực rỡ, là trái tim bỏng rát những ước mơ của những người cha người mẹ, là
tiếng hát giữa cuộc đời nhem nhuốc bất hạnh vút lên cao để ngợi ca cuộc sống,
ngợi ca sự hi sinh, ngợi ca tình yêu, ngợi ca nghị lực vươn lên đạp bung chiếc
kén giới hạn, thăng hoa tình yêu cho sự sống vô tận.
Chương
I: Mái nhà xanh biết hát
Trường
ca mở đầu là hình ảnh của Ti – cô bé mù – rụt rè bên cửa sổ trò chuyện cùng những
chiếc lá trong vườn chuối sứ bên cạnh nhà. Lá kể cô bé nghe về sự hiến dâng của
mình cho sự sống, gió kể cô bé nghe sự kỳ diệu của những bản giao hưởng đất trời
khi trước mắt cô bé chỉ là một màu đen bất lực.
***
Chương
II: Lao đi tìm ánh sáng
Trong
một buổi tối đàn mối lao vào nhà sau trận mưa dông, ba đã kể Ti nghe huyền thoại
của loài mối. Câu chuyện kể rằng xưa kia loài mối ù lì trong tăm tối, chúng cần
mẫn đục khoét gặm nhấm bóng đêm dưới sự chỉ huy của mối chúa – một con mối biếng
lười chỉ biết suốt đời mơ được làm bá vương thế giới. Một ngày nọ, lâu đài
thành lũy của chúng bị giẫm nát tan tành, con mối sắp được lên ngôi chúa bị
phơi thân ngoài ánh sáng. Ánh sáng làm viên ngọc cất từ thuở bình minh của loài
mối phát ra năng lượng huyền nhiệm nâng thân con mối chúa lên khỏi mặt đất, mọc
ra đôi cánh. Nó lao đi tìm ánh sáng để mang về cho cộng đồng mình những tia
sáng văn minh. Ti bật khóc, cô bé hỏi ba rằng liệu có viên ngọc nhiệm màu nào
dành cho đôi mắt tối đen của cô bé để lao về ánh sáng hay không?
***
Chương
III: Vết chân trần rớm máu trên gai
Khu
vườn rộn ràng mời gọi Ti bước ra bên ngoài khám phá cuộc sống diệu kỳ. Ti lo sợ
đôi bàn chân non bấy sẽ bị thương vì ba mẹ đã dặn Ti phải ngồi yên một chỗ
không được đi ra cửa vì sợ bậc thềm cao làm Ti trượt té. Nhưng cuối cùng Ti đã
chân trần bước ra cho đất êm cỏ mát ôm lấy đôi bàn chân mặc kệ cỏ gai, que nè,
sành sứ bể ngổn ngang trong vườn. Ti lần mò qua hết vườn chuối sứ đến vườn ổi
nghe tiếng chim sẻ vút lên từ vòm lá.
***
Chương
IV: Tìm chiếc kén tái thiết hình hài
Lần
theo tiếng chim Ti trượt chân vin vào cành ổi vô tình tóm phải chú sâu đang gặm
chiếc lá cuối cùng sửa soạn dệt kén. Chú sâu nài nỉ Ti tha mạng cho nó để nó
tái thiết lại hình hài, hồi sinh vì Cái Đẹp. Chú sâu kể Ti nghe về chiếc kén và
những ngày dài đằng đẵng một mình trong bóng tối lột xác trước khi bước ra ánh
sáng mọc ra đôi cánh nhiệm màu để thành bươm bướm. Ti hỏi chú sâu rằng liệu có
chiếc kén cho Ti hay không và làm sao để biết. Giờ vàng đã điểm chú sâu phải đi
thu mình dệt kén, họ hẹn ước với nhau ngày con sâu mọc ra đôi cánh sẽ là ngày họ
gặp lại để nói về những hành trình của bóng đêm và ánh sáng.
***
Chương
V: Sắc màu văn vẻ
Từ
vườn nhà Ti đã mạnh dạn dò dẫm ra cánh đồng. Ở đó, Ti gặp Bo. Bo đang làm bài tập
làm văn tả cảnh cánh đồng trong sương sớm. Bo đọc Ti nghe bài tập làm văn, Ti bất
ngờ bảo Bo hãy vứt bài văn vừa đọc đi và hãy dậy sớm ngắm cánh rồi hãy tả vì
bài văn Bo vừa làm là tả cảnh cánh đồng chiều muộn chứ không phải sương sớm. Họ
cãi nhau về những sắc màu trong sáng sớm và chiều muộn. Bo nổi giận bảo Ti đôi
mắt không nhìn thấy thì biết gì mà nói. Bo chạy về bỏ lại Ti một mình trên cánh
đồng.
***
Chương
VI: Đường đến bài văn chân thật
Từ
hôm gặp Bo trên cánh đồng về Ti trở nên im lặng u uất, Ti không nghe ba đọc
sách cũng không đòi mẹ hát. Ba và mẹ đau khổ và nhận ra sự thay đổi rất lớn ở
Ti sau mỗi chuyến dạo chơi. Không thể chịu đựng nổi sự im lặng nữa, ba hỏi Ti
đang nghĩ gì đang mong muốn điều gì nhất. Ti mạnh dạn bày tỏ với ba ước muốn có
đôi mắt sáng, Ti không cam chịu nổi sự tối tăm nữa rồi và năn nỉ ba dắt Ti đi
tìm ánh sáng để Ti viết một bài văn chân thật bằng đôi mắt sáng ngời chân thật của
mình. Mẹ xin Ti hãy quên chuyện bài tập làm văn, quên ý nghĩ về ánh sáng đi để
chấp nhận chính mình. Ngược lại, ba tán thành và thuyết phục mẹ đi tìm ánh sáng
cho Ti. Họ quyết định sẽ ra đi nay mai.
***
Chương
VII: Bước ra là ánh sáng
Cơn
mưa dông buổi chiều làm ba bồn chồn vì Ti luôn bị sấm sét làm cho sợ hãi đến hoảng
loạn rúm ró. Ba vội vã về nhà khi trời vừa tạnh nhưng không thấy Ti ở nhà. Mấy
hôm nay họ vẫn đắn đo chưa lên đường vì quyết định ra đi thì có thể sẽ mất cơ
ngơi tổ tiên để lại. Ba gục ngã kiệt quệ. Nhớ ra cánh đồng, ba ôm hi vọng cuối
cùng chạy ra đồng tìm Ti. Mẹ cũng về tới chạy theo ba. Ba người họ ôm chầm lấy
nhau. Ba bảo mẹ hãy nấu bữa ăn ngon nhất trong căn bếp củi của họ để họ sửa soạn
lên đường tìm ánh sáng ngay trong đêm nay. Cuộc đấu tranh trước lúc lên đường
là cuộc đấu tranh quyết liệt nhất khi mẹ bày tỏ mong muốn tặng lại đôi mắt của
mẹ cho Ti nhưng ba quả quyết nếu có thể phải để ba làm việc đó. Họ đấu tranh vì
ai cũng muốn dành ánh sáng cho Ti, nhận lấy bóng tối cho mình. Nhưng Ti không đồng
ý và quả quyết rằng: Ánh sáng của mình không thể lấy đi ánh sáng của bất kỳ ai
khác. Nếu không có ánh sáng Ti nguyện hiến tặng trái tim mình cho ai đang cần đến
để trái tim Ti đập trong lồng ngực khác, giữ được ánh sáng cho người khác và Ti
được sống cuộc đời có ích.
Ôm
hi vọng, họ bước ra khỏi lũy tre làng đến đường quốc lộ thênh thang ánh sáng.
Xin chân thành cảm ơn!
(Tác giả Lệ Hằng đang vạch lá tìm sâu)
Giới thiệu: Khu vườn ươm ánh sáng
Reviewed by Lê Sính
on
7:12 PM
Rating:
No comments: